65 năm xây dựng và trưởng thành – Tự hào truyền thống, vững bước tương lai.

Mùa Xuân - Nhịp đập thanh xuân của tuổi 18

12/11/2025
Đăng bởi THPT ĐOÀN KẾT

          Mùa xuân năm nay đến trong một sự dịu dàng lạ kỳ, như thể đất trời cũng muốn chậm lại đôi chút để nâng niu những rung động cuối cùng của tuổi học trò. Bầu trời xanh trong hơn mọi khi, ánh nắng mềm như một tấm lụa vàng phủ xuống sân trường. Gió xuân khe khẽ thổi, mang theo mùi hương mới tinh khôi – hương của những ngày đầu năm, của khởi đầu và hy vọng. Giữa sân trường Đoàn Kết – Hai Bà Trưng, hàng cây hoa sưa bất ngờ đồng loạt nở rộ. Những chùm hoa trắng muốt, mỏng manh rơi lả tả theo từng cơn gió, tạo thành một tấm thảm trắng tinh khôi dưới chân. Hoa sưa nở không ồn ào, không rực rỡ như phượng hồng mùa hạ, nhưng chính sự dịu dàng ấy lại làm nên một vẻ đẹp rất riêng – một “đặc sản” chỉ học sinh Hai Đoàn mới hiểu hết.

            Mỗi sáng bước chân vào trường, tiếng trống quen thuộc lại vang lên đều đặn, âm sắc trầm ấm như đánh thức nhịp tim của tuổi mười tám. Vậy mà mùa xuân này, mỗi nhịp trống lại khiến lòng mình se lại – bởi đây là mùa xuân cuối cùng của chúng mình dưới mái trường yêu dấu. Con đường đến lớp, hành lang dài rợp bóng cây, ô cửa sổ thân thuộc, góc sân nơi từng chơi đùa… tất cả bỗng trở nên có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Mình thấy quý mỗi phút giây được ngồi cạnh bạn, được lặng nghe thầy cô giảng bài, được cười – được buồn – được sống trọn vẹn với tuổi học trò.

            Không khí mùa xuân càng thêm rực rỡ khi bước vào tháng Ba – tháng Thanh niên, tháng của sức trẻ, của hoài bão và của tinh thần cống hiến. Sân trường Đoàn Kết như khoác lên mình một năng lượng bùng nổ. Những cuộc thi kéo co đầy kịch tính khiến sân trường rung chuyển, tiếng hò reo vang dội khắp nơi. Bên cạnh đó là hội thi nấu ăn, nơi các nhóm học sinh vừa lóng ngóng vừa hào hứng chế biến từng món ăn; là những buổi tập văn nghệ kéo dài đến chiều muộn, tiếng hát hòa vào tiếng đàn, ánh mắt bạn bè rực sáng dưới ánh đèn. Những hoạt động ấy khiến sân trường mùa xuân không chỉ đẹp bởi hoa lá, mà còn đẹp bởi sức sống mạnh mẽ của tuổi trẻ.

            Thế nhưng, bên cạnh sự rộn ràng của tháng Ba, vẫn len lỏi một cảm giác bâng khuâng. Bởi càng gần cuối năm học, mình càng thấm thía rằng tuổi học trò thật ngắn ngủi. Những tiếng cười giòn tan ở giờ ra chơi sẽ dần thưa hơn; hàng ghế quen thuộc này rồi sẽ có người mới ngồi; còn chúng mình – những học sinh cuối cấp – sẽ bước ra khỏi cánh cổng trường để tìm hành trình của riêng mình.

           Trong những ngày xuân rực rỡ ấy, mình thường nhìn gương mặt thầy cô lâu hơn một chút. Ánh mắt hiền từ của thầy Toán, nụ cười dịu dàng của cô Văn, giọng nói trầm ấm của cô Sử… tất cả đều khắc sâu vào trái tim. Thầy cô vẫn là những người đồng hành thầm lặng, kiên nhẫn và tận tâm; chỉ có chúng mình là sắp phải rời xa vòng tay ấy. Mỗi bài giảng, mỗi lần thầy cô nhắc nhở, bỗng trở nên đáng quý đến lạ.

            Ba năm thanh xuân dưới mái trường Đoàn Kết  Hai Bà Trưng trôi nhanh như một cơn gió xuân thoảng. Từ những ngày rụt rè bước vào lớp, đến khi thân quen từng góc sân – từng bậc cầu thang, từng gốc hoa sưa nở trắng trời – mình đã trải qua biết bao cung bậc cảm xúc. Có tiếng cười đùa, có những giọt nước mắt, có những lần vấp ngã và những lần đứng dậy đầy kiêu hãnh. Tất cả những điều ấy đều đã trở thành “dấu ấn” của tuổi mười tám – một hành trình đẹp đến nao lòng.

            Mùa xuân cuối cấp không ồn ào như những mùa xuân khác. Nó lặng lại trong cái nắm tay thật chặt khi ra về; trong những buổi tan học chúng mình chụp ảnh dưới gốc sưa trắng; trong những lời chúc dành cho nhau đầy yêu thương. Những cánh hoa sưa rơi xuống vai áo khiến mỗi khoảnh khắc thêm phần đẹp đẽ, như thể thiên nhiên cũng muốn gửi tặng tuổi mười tám một món quà đặc biệt.

            Mai này, dù bước chân có đi xa đến đâu, mình tin rằng trong hành trang trưởng thành sẽ luôn có một mùa xuân ở lại – một mùa xuân trắng muốt hoa sưa, rộn ràng khí thế tháng Ba, chan chứa yêu thương của thầy cô, và đầy ắp ký ức của những ngày rực rỡ nhất đời học trò. Đó sẽ mãi là mùa xuân đẹp nhất trong đời – mùa xuân của tuổi mười tám, mùa xuân của thanh xuân và của những kỷ niệm không bao giờ phai.

Học sinh Phùng Hà Phương - 12D8 - K63

Ý kiến của bạn
0438634652
popup

Số lượng:

Tổng tiền: